Trong một gian phòng thượng hạng trên hoa thuyền, nhạc công tuấn tú ngồi một bên tấu nhạc, giữa phòng có mấy vũ công dáng người uyển chuyển đang nhảy điệu Hồ Toàn, tiếng lục lạc hòa cùng tiếng trống quyện vào nhau, vừa vui tai lại đẹp mắt.
Thanh quan ngồi bên cạnh cầm bầu rượu rót đầy chén cho Tạ Vận: “Vị đại nhân này sao không dùng rượu, ngồi ở đây mà không dùng rượu thì còn gì là cảnh thơ mộng, mất cả hứng thú thưởng thức nhạc khúc.”
Thanh quan hiếm khi gặp được vị quý nhân nào gọi mình đến hầu mà trong mắt không có vẻ coi thường, nhất thời trong lòng rung động, cố gắng hết sức bày ra nụ cười ôn nhu quyến luyến cùng gương mặt tuấn tú của mình, nếu có thể lọt vào mắt xanh của vị quý nhân này, sau này cuộc sống sẽ không cần lo cơm áo.
“Không cần rót rượu, bảo người mang lên một ít rượu thanh mai giải nhiệt, tuỳ tiện uống một chút là được.” Tạ Vận xua tay, ánh mắt lướt qua mấy thanh quan bên cạnh, chỉ là nhìn thoáng qua, không vì ai mà dừng lại.
Sắc mặt nàng bình thản, nhìn ca vũ trên đài, trong đầu dần dần tỉnh táo lại, lần đầu tiên cảm thấy nơi này có chút vô vị.
Có lẽ vì đã quen nhìn gương mặt không thể chê vào đâu được cùng dáng người khiến người ta không thể chống cự của Ngụy Trạm, nay lại nhìn những thanh quan mặt mày thanh tú, yếu đuối ôn nhu này, liền… luôn cảm thấy thiếu đi một chút gì đó.
“Vậy, nô gia bóp vai đấm lưng cho đại nhân nhé.” Dứt lời, thanh quan bên cạnh Tạ Vận liền định đứng dậy đi tới bóp vai cho nàng, hai thanh quan còn lại cũng nóng lòng muốn thử, vô cùng nhiệt tình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT