Họ ở gần trong gang tấc, giữa hai khuôn mặt chỉ có hơi nước bốc lên, sương mù mênh mang, càng làm nổi bật khuôn mặt thanh tú tuyệt sắc của nàng.
Nàng cười nói ra những lời này, mặt mày mang theo ý cười hài hước thanh nhã, không thấy một tia ghen tuông, dường như chỉ là thuận miệng nói, trò chuyện mà thôi.
Ngụy Trạm nghe vậy im lặng một lúc, nhìn kỹ đôi mắt Tạ Vận, sau đó mới từ từ bật cười, mặt mày đều là ý cười kinh hỉ.
Hắn vuốt ve từ phía sau mái tóc đen rối tung của Tạ Vận, môi mỏng kề sát môi nàng, nhẹ giọng nói: “Hỏi cái này làm gì, Tạ Vận... Ngươi ghen sao?”
Tạ Vận khẽ chớp mắt, đưa một ngón tay lên, đặt lên môi Ngụy Trạm, không cho hắn hôn mình: “Bệ hạ nên trả lời nghi hoặc của ta trước, rồi hãy nghe đáp án.”
Thật ra cũng không phải ghen, chỉ là cảm thấy có chút không thích hợp mà thôi, Ngụy Trạm mấy ngày trước còn nói chỉ cần một mình nàng, không mấy ngày sau bên ngoài đã có tin đồn nạp phi, nàng nghĩ, Ngụy Trạm hẳn không phải người nói không giữ lời, dù có mất hứng thú, cũng không nên nhanh như vậy?
Nàng không thể nói yêu, nhưng cũng là thích, nếu có thể một mình độc chiếm, tại sao phải cùng người khác chia sẻ, nếu Ngụy Trạm có thể vĩnh viễn không thay lòng thì càng tốt, một chỗ dựa như vậy không cần thì phí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play