Mấy năm trước, hắn cầu hóa giải ân oán, đem hết sức lực đi bù đắp. Bây giờ, hắn biết người kia có lẽ vĩnh viễn không thể tha thứ cho hắn, liền không cầu hóa giải, chỉ cầu nàng sau này được bình an vui vẻ, quên đi những ân oán thâm cung bao năm qua…
Nếu kiếp này không có duyên phận cùng chung chăn gối, vậy thì không cưỡng cầu, hắn nguyện để nàng đi xa, đời này, không gặp lại nữa.
Ngụy Trạm nhìn làn khói lượn lờ trước tượng Phật, lời trong miệng không nói ra, hắn thở phào một hơi, lặng im nhìn về phía Minh Hoa đại sư.
“A di đà phật.” Minh Hoa đại sư cười gật đầu, vẻ mặt hiền hòa mở miệng: “Mệnh đã định, không thể cưỡng cầu, bệ hạ có thể có tấm lòng này, thật khiến lão nạp khâm phục.”
Minh Hoa đại sư trông không giống như lần đầu gặp Ngụy Trạm, họ hẳn là thường xuyên gặp mặt, sự quen thuộc và ăn ý trong lời nói giữa hai người không phải một hai ngày là có thể có được.
Tạ Vận không hiểu mấy câu nói không đầu không đuôi vừa rồi của họ là đang nói gì, cũng không có hứng thú, yên tĩnh đứng bên cạnh lắng nghe, không nói một lời.
Lát sau, hai người dường như đã nói xong, Minh Hoa đại sư quay đầu nhìn về phía Tạ Vận, cười nói một tiếng: “Nữ thí chủ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT