“Thường đại nhân, có chuyện gì sao?”
Lê Kiều tò mò hỏi.
Đón lấy đôi mắt đen trắng rõ ràng của Lê Kiều, Thường Vô Thường không khỏi gãi gãi gáy, mặt hơi ngượng nghịu.
Dù da mặt hắn dày, nhưng chưa đến mức vừa quen đã tặng cho người ta một bọc lớn vải trùm.
Thấy dáng vẻ đó của hắn, Lê Kiều lộ ra nụ cười ôn hòa: “Thường đại nhân, ngài có gì cứ nói thẳng. Ta sẽ liệu sức mình, có thể giúp nhất định sẽ giúp.”
Hắn đoán được vị Thường đại nhân này muốn hắn làm gì.
Nghe Lê Kiều nói, Thường Vô Thường lại gãi gãi ót, vẫn còn ngượng ngùng, nếu bọc đồ này nhẹ hơn một chút, hắn chắc chắn sẽ nói ra ngay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT