Đào Trúc đứng bên đường, nhìn xe ngựa của Lê Kiều bị bao phủ trong đoàn xe biến mất không thấy, nhưng hắn không đi, mãi cho đến khi chiếc xe bò cuối cùng của đoàn xe biến thành một chấm đen, lúc này hắn mới thu hồi tầm mắt.
Mím môi, hắn cúi đầu siết chặt chiếc áo choàng trên người.
Sau đó đôi mắt đỏ hoe có chút thất thần đi vào thành.
Phải một tháng nữa mới thấy được Lê Kiều…
Trở lại trong xe ngựa, hắn dựa vào thành xe, hai tay siết chặt chiếc áo choàng trên người, đứng trong gió lạnh quá lâu, hắn có chút lạnh.
Một lát sau, cảm thấy vẫn còn hơi lạnh, hắn liền kéo kéo mũ áo choàng phía sau, chuẩn bị đội mũ lên.
Hắn cũng không thể bị cảm lạnh, tối qua Lê Kiều đã dặn dò hắn nhiều lần phải tự chăm sóc bản thân, hắn cũng không thể để Lê Kiều ở bên ngoài còn phải lo lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play