Tinh cầu Ngải Á là một hành tinh khá xa xôi, trong số tất cả các hành tinh thuộc quyền quản lý của Liên bang thì chỉ được xếp loại ba.
Dù vậy, nơi này vẫn rất phát triển.
Thỉnh thoảng lại có phi thuyền qua lại bay ra từ cảng đỗ.
Già Dương hơi kéo thấp vành mũ xuống.
Chiếc khăn quàng dày che kín nửa khuôn mặt, đầu cậu luôn cúi thấp, như thể đang lẩn trốn điều gì đó.
Mặt đất là một lớp sàn trắng bạc, chất liệu cao cấp, trông rất có kết cấu.
Nơi này toát lên bầu không khí công nghệ cao ở mọi ngóc ngách, có thể thấy rõ đây là thời đại tinh tế vô cùng phát triển.
【Má nó.】Già Dương khẽ chửi một câu.
【Ký chủ nói tục, vi phạm điều 291023 trong Quy tắc hành vi của hệ thống, trừ 10 điểm.】Giọng máy móc đặc trưng của hệ thống vang lên.
【......】
Già Dương nén giận, không thèm để tâm đến cái hệ thống khiến cậu muốn bóp nát ngay lập tức kia nữa. Cậu nhíu mày quan sát xung quanh, rồi hỏi hệ thống: 【Tôi đã đến thế giới này bao lâu rồi?】
【Hai tiếng. Chủ thể chỉ cần tiếp tục sống sót thêm 3.652 ngày và 22 tiếng nữa là có thể hoàn thành nhiệm vụ. À, tức là còn lại 9 năm, 364 ngày, 22 tiếng.】
Già Dương im lặng.
Đôi mắt xanh lam vốn trong trẻo lập tức lóe lên sự giận dữ đầy châm chọc:【Má nó, cậu giỏi thật đấy. Cậu nghĩ tôi có thể sống nổi mười năm à?! Mẹ kiếp, ban đầu cậu nói với tôi là mỗi thế giới cần một phản diện để thúc đẩy nam chính trưởng thành thành một nam chính đủ chuẩn.】
【Thế là ông đây tận tụy hết mức mà đẩy! Vất vả lắm mới làm xong hết nhiệm vụ, vậy mà giờ cậu bảo tôi phải quay lại mấy cái thế giới đó rồi sống tiếp mười năm nữa?! Tôi thấy mình nhiều lắm cũng chỉ trụ được ba ngày! Má nó chứ!】
Già Dương thật sự rất tức.
Lúc đầu, hệ thống nói với cậu rằng thế giới xảy ra trục trặc, chỉ cần cậu đóng vai phản diện, đóng đúng vai tảng đá mài dao cho nam chính, thì có thể quay về thế giới ban đầu của mình.
Vậy nên Già Dương liền hăng hái xách dao lên đường.
Chỉ tiếc là mấy tên nam chính cậu gặp đều chẳng có tí chí khí nào, bất kể là ở thế giới nào cũng thản nhiên như không. Cậu thì đã cưỡi cả lên đầu họ rồi mà họ vẫn chẳng buồn phản ứng.
Thế là Già Dương suy nghĩ một hồi rồi quyết định đổi chiến lược.
Cậu bắt đầu kết nghĩa huynh đệ với nam chính, sau đó đột ngột trở mặt đâm cho một dao. Hoặc vốn là người cùng phe, đến thời khắc mấu chốt thì quay sang đầu quân cho kẻ thù từng nhiều lần làm tổn thương nam chính.
Đạp nát cổ tay nam chính, lạnh lùng mỉa mai hắn, độc ác thế nào là làm thế đó.
Tất nhiên cậu vẫn luôn giữ một đường lui, luôn đảm bảo không khiến cơ thể nam chính bị tổn thương quá nặng.
Dù sao thì mục tiêu của cậu là để nam chính trải qua mọi gian khổ rồi trưởng thành thành một nam chính đủ chuẩn, chứ không phải dằn vặt hắn đến chết. Dù trong lòng cũng có hơi áy náy, nhưng đó là nhiệm vụ.
Cho nên Già Dương chỉ đành âm thầm nói một câu xin lỗi trong lòng.
Nghĩ theo hướng này, ít nhất sau khi trải qua tất cả mọi chuyện, nam chính sẽ thật sự trở thành người phi thường. Một vị vương của cả thế giới.
Vậy là Già Dương liền tự thuyết phục bản thân, bản chất cậu vẫn là người tốt. Sau đó tiếp tục làm việc của mình.
Hiển nhiên, hiệu quả rất khả quan.
Sau khi trải qua hàng loạt phản bội và dằn vặt từ Già Dương, nam chính cuối cùng cũng thành công trở thành một nam chính đủ chuẩn.
Tàn nhẫn đến mức Già Dương cũng phải run sợ.
May mà dù thế lực của cậu bị nam chính tiêu diệt gần sạch, nhưng chỉ cần vai trò tảng đá mài dao của phản diện đã hoàn thành thì cậu có thể công thành lui thân, được hệ thống đưa ra khỏi thế giới nhiệm vụ.
Vì vậy, cậu chưa bao giờ phải gánh chịu màn báo thù của nam chính.
Cho đến hôm qua, ngày mà Già Dương hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới cuối cùng, cậu vốn nghĩ có thể vui vẻ về nhà.
Kết quả, hệ thống lại bảo cậu phải quay lại những thế giới trước kia. Nhiệm vụ là bất kể dùng cách gì, chỉ cần sống sót thêm mười năm, thì mới xem là hoàn toàn hoàn thành nhiệm vụ.
Má nó----
Già Dương cảm thấy chuyện này rõ ràng là muốn cậu chết. Quay lại mấy thế giới trước á?
Đừng nói là mười năm, sống nổi mười ngày đã là kỳ tích rồi. Hiện tại cậu đã đắc tội với nam chính đến mức không thể cứu vãn, huống chi nam chính bây giờ đâu còn là cái tên yếu đuối năm xưa nữa.
Giờ hắn đã quyền khuynh thiên hạ, tâm ngoan thủ lạt, nghĩ thôi cũng khiến Già Dương thấy đau đầu.
【Đề nghị ký chủ tìm một xó xỉnh nào đó rồi chui vào trốn mười năm.】
【Cậu nói trốn thì trốn kiểu gì? Vừa nãy trên đường đến đây cậu không thấy truy nã dán khắp nơi à? Cái tinh cầu xó xỉnh này còn treo lệnh truy nã của tôi, cậu mù à?!】
【Nói tục hai lần, trừ hai mươi điểm. Xúc phạm hệ thống, trừ thêm năm mươi điểm.】Hệ thống lạnh lùng đáp.
【......】