“Vì sao ăn kẹo của tôi?” Nguyễn Liễu nhìn cây kẹo chỉ còn một chút ít.
Cô bé đột nhiên cảm thấy rất tủi thân, một miếng lớn thế mà lại bị cô bé cắn mất!
Đường Hoan nhìn Nguyễn Liễu sắp khóc, nghiêng đầu suy nghĩ một hồi lâu.
Rồi chậm rãi lên tiếng: “…Ăn kẹo, sâu răng.”
Nguyễn Liễu lập tức che miệng lại.
Đường Hoan lại chậm rãi nói: “Sâu răng là trong răng có con sâu…”
Lúc này Nguyễn Liễu hoàn toàn bị dọa khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT