Lần này sở dĩ cho nàng ăn. Là bởi vì Chử Chiêu có một dự cảm, hắn cảm thấy nếu còn không thỏa mãn nguyện vọng này của nàng, con mèo nhỏ này sẽ ra đi mất…
Chuyện đau khổ nhất trên đời này, vĩnh viễn không phải là đột nhiên mất đi. Mà là ngươi trơ mắt nhìn người mình quan tâm nhất, người mình muốn cùng chung sống quãng đời còn lại nhất, dưới sự dày vò của đau khổ và bệnh tật, sinh mệnh dần dần lụi tàn.
 Ngươi cứ thế trơ mắt nhìn… Cố gắng hết sức muốn giữ nàng lại thêm một chút. Cho dù là nửa năm một năm cũng được!
 Nhưng nàng tựa như cát trong tay, ngươi nắm càng chặt, nàng trôi đi càng nhanh.
Đường Hoan khi ăn được tương giò và vịt quay da giòn, cả người đều cười ngây ngô hì hì. Sau đó giống như lúc ban đầu khi còn là một con mèo, lúc nhìn thấy Chử Chiêu vậy, vươn hai tay ra, ôm chặt lấy cổ Chử Chiêu. 
“Chử Chiêu, ngươi thật sự là người tốt nhất!”
Chử Chiêu nhìn bộ dạng vui vẻ hiếm thấy của nàng, không nhịn được cũng thấy vui trong lòng, một niềm vui chua xót. Con quỷ tham ăn, cho nàng ăn tương giò và vịt quay da giòn, thì chính là người tốt nhất. Vậy nếu sau này, có người cho nàng ăn đồ ngon hơn, chẳng phải con mèo nhỏ nhà nàng sẽ vẫy đuôi đi theo người khác sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play