Hiện nay, Triệu Hoàn Tấn vừa được thăng làm Thượng thư Hình Bộ. Hắn dựa vào chức vụ trong tay, ngấm ngầm loại trừ không biết bao nhiêu quan viên đối nghịch. Bất luận là ai, chỉ cần đắc tội hắn, đều không tránh khỏi một con đường chết. Thủ đoạn tàn nhẫn, trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài ôn hoà nhã nhặn như gió xuân phất mặt, bề ngoài là khuôn mặt Bồ Tát, tâm địa Tu La.
Chỉ khổ cho Lý Càn dám dùng người như hắn. Cũng may, hắn đủ tàn nhẫn, đồng thời cũng đủ trung thành.
Lần trước, Triệu Hoàn Tấn xuất chinh ngoài kinh thất bại, lần này vừa mới trở về phục mệnh, Lý Càn đã không thể chờ nổi mà lập tức triệu kiến, hiển nhiên là muốn thương nghị đại sự. Quả nhiên, vừa thấy Lý Càn bước vào nội thất, hắn liền mở miệng nhắc tới chuyện đăng cơ vào sang năm.
Lý Càn giữa hai mày toàn là u sầu:
“Hôm nay cô mẫu triệu tập vài đại thần tại Phượng Các để bàn bạc chuyện này. Trung Thư Tỉnh không phản đối cô đăng cơ vào năm tới dù sao cũng là di chiếu tiên đế, bọn họ không tiện tìm cớ phản bác. Nhưng lục thủ phụ lại nhất quyết không chịu giao ngọc tỷ.”
“Hắn bằng lòng để cô kế vị, nhưng lại vin vào khẩu dụ năm xưa của phụ hoàng, phụ tá thái tử cho đến khi có thể chấp chính, bên trong bên ngoài đều nói cô tuổi còn nhỏ, kinh nghiệm chưa đủ, nên ngọc tỷ tạm thời vẫn do nội các bảo quản.”
Nghe như là vì xã tắc, kỳ thực là coi Lý Càn như đứa trẻ ba tuổi.
Ngọc tỷ không ở trong tay đế vương, bất cứ việc gì cũng phải qua sự cho phép của nội các.
Năm xưa tiên hoàng băng hà, Lý Càn còn nhỏ, mấy năm qua, đều là nội các khống chế triều chính, giữ gìn triều cương. Vài vị tể tướng cầm quyền đã lâu, tất nhiên không cam tâm giao lại quyền lực.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT