Đàm Dữu khép sách lại, đôi mắt bình tĩnh nhìn về phía lão thái thái và Đàm Chanh, tuy chưa nói lời nào nhưng ba chữ "không tán thành" đã viết rõ trên mặt.
Đàm lão thái thái cười ha hả, xua tay nói: "Đùa thôi, đùa thôi, nghe một chút là được, không làm thật đâu."
Bà nhìn về phía Đàm Chanh đang lo lắng sốt ruột, nhắc lại đề tài vừa rồi: "Phúc kia biết đâu chính là mầm tai họa, họa kia biết đâu sau này lại là phúc. Tâm tư phóng khoáng một chút, con người của Trưởng hoàng tử có lẽ không hoàn toàn như con thấy bề ngoài, cưới hắn cũng không tồi tệ như con tưởng."
Đàm Dữu rũ mắt, một lần nữa lật sách, hiếm khi gật đầu phụ họa: "Tổ mẫu nói rất đúng."
Đàm Chanh: "..."
Đàm Chanh nhíu mày: "A Dữu, muội không thể vì Trưởng hoàng tử tiện đường đưa muội về mà liền cảm thấy hắn là người tốt."
Lão thái thái nghe vậy lại phản bác: "Ấy, A Dữu đây là từ một góc độ khác với con mà thấy được cái tốt của Trưởng hoàng tử."
Thấy Đàm Chanh nhíu mày, lão thái thái giải thích: "Trưởng hoàng tử đưa nó về, bất kể mục đích đằng sau là gì, hành động này đối với A Dữu mà nói đều là việc thiện. Không lấy ác ý để phỏng đoán thiện ý, là vì trong lòng A Dữu quang minh chính trực."
Lão thái thái từ tủ ngầm lấy ra một miếng kẹo mạch nha, mặt mày đầy ý cười, hiền từ hòa ái: "Con ngoan, đây là tổ mẫu thưởng cho con."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT