Ngự Thư Phòng trống rỗng, chất đống trên mặt bàn chỉ có tấu chương và văn kiện, sau bàn làm việc không một bóng người.
Tư Vân không ở trong Ngự Thư Phòng, mấy người Ngô đại nhân dường như đã thấy nhiều không trách, mà chỉ có đi theo Tư Mục về phía long án của chàng.
Đàm Dữu dắt chó ngồi bên bàn tròn dùng để nghỉ ngơi, còn Tư Án Án thì mạnh dạn ngồi xổm trước mặt con chó đen với vẻ mặt tò mò quan sát.
"Cẩu cẩu có cắn người không?" Tư Án Án năm nay bốn tuổi, đúng là độ tuổi hoạt bát hiếu động, đang ngo ngoe rục rịch đưa tay định sờ vào cổ con chó.
Đàm Dữu cúi mắt nhìn nàng, trong tay nắm chặt dây thừng, biết rõ có mình quản chặt thì Tùng Sư sẽ không cắn người, nhưng vẫn rất nghiêm túc nói với Tư Án Án: "Cẩu cẩu sẽ cắn người, không thể sờ."
Tư Án Án sợ đến trợn tròn mắt, lập tức thu móng vuốt về ôm vào lòng, mặt đầy vẻ nghi hoặc: "Nhưng nó đâu có cắn tiểu cữu cữu."
Vừa rồi trên đường, Tư Mục rõ ràng đã đưa tay sờ tai con chó, cẩu cẩu ngồi nghiêm chỉnh, không hề nhúc nhích, như thể hai cái tai lông xù trên đầu chỉ là đồ trang trí mà không liên quan gì đến nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT