"Bà đi gọi người kia lên đây."
Chú Thường dặn mẹ một tiếng, rồi đẩy Ngô Luân, ra hiệu cho cô vào nhà:
"Cháu, thu dọn tiền bạc và đồ đạc, ra ban công đợi chú."
Cửa "rầm" một tiếng đóng lại sau lưng, Ngô Luân sững sờ đứng trong nhà, gần như nghi ngờ mình đang mơ. Cô còn muốn nhìn mẹ một lần nữa, nhưng khi mở cửa lại, mẹ đã không còn ở đó, chắc là đã xuống dưới gọi người – cô như mộng du đi ra ban công, thấy chú Thường đang đợi cô ở ban công nhà ông, hai ban công chỉ cách nhau hai ba mét.
"Cầm lấy cái này."
Ông cúi xuống, ôm lên một chồng gì đó, ném sang ban công nhà cô:
"Đây là cái thang dây chú giữ lại từ hồi đi làm công trình, cháu dùng nó mà đi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT