Khi cô từ từ đi vào bếp, ánh mắt cô vẫn không rời khỏi gã đàn ông. Gần như ngay khi cô vừa vào bếp, tay còn chưa chạm vào ấm nước, gã đã tự mình bước vào, giẫm lên sàn nhà cô vừa lau sạch, nhìn quanh một vòng rồi nói:
"Một mình cô xách không nổi đâu, để tôi giúp."
"Không cần."
Ngô Luân nắm chặt ấm nước:
"Nước ở đây, anh ra ngoài trước đi."
"Sao, không chào đón tôi à?"
Hắn vẫn giữ nụ cười đó, như thể da mặt đã quá lỏng lẻo, quyết định chất lên mặt một lớp cười. Không biết đến câu nói nào, đống nụ cười đó sẽ đột nhiên sụp đổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT