"Công việc của người trẻ áp lực lớn nhỉ, chắc cô gặp ác mộng thôi?"
Một viên cảnh sát lớn tuổi rút bút ra, hỏi:
"Cô tên gì? Tôi ghi lại một chút, cũng là vì tốt cho cô thôi. Không có chuyện gì thì không được báo cảnh sát lung tung, lần sau mà còn như vậy là cô phải chịu trách nhiệm trước pháp luật đấy."
Ngô Luân đứng dậy, sắc mặt rất khó coi, vẫn cố giải thích:
"Tôi... tôi không có, thật đấy, tôi không lừa các anh... Cô ta nhảy từ trên xe buýt xuống rồi đi theo tôi về đây..."
Câu nói cuối cùng đã thành công tiễn hai viên cảnh sát đi.
Sau khi họ rời đi, Ngô Luân vẫn đứng ngây người trong phòng, chưa hoàn hồn. Sao có thể biến mất được chứ, cô lẩm bẩm. Cửa sổ duy nhất đã bị lưới chống trộm dày đặc chặn lại, không thể nào ra ngoài được. Sau cửa, dưới gầm giường, trong nhà vệ sinh... hoàn toàn không có một bóng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT