Quần áo bị mồ hôi lạnh thấm ướt, một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, lan ra khắp cơ thể. Môi cậu cắn chặt đến trắng bệch, giọng run rẩy giải thích: “Em không nói dối.”
Sống mũi cay cay, một nỗi tủi thân mãnh liệt dâng lên. Bạch Đường nghẹn ngào: “Tại sao anh luôn không tin em…?”
“Anh lúc nào cũng theo dõi em, hạn chế em tiếp xúc với người khác. Trong mắt anh, em giống như một con vật được xỏ dây, chỉ có thể hoạt động trong một phạm vi nhất định.”
Nói xong, Bạch Đường cúp điện thoại, không nghe thêm những lời đe dọa nữa.
Du Tông Bách đi tới, thấy khuôn mặt trắng bệch của cậu, lo lắng hỏi: “Cậu có phải không khỏe không?”
Bạch Đường lắc đầu, lùi lại một bước, giữ khoảng cách với anh ta, giọng khàn khàn nói: “Tôi phải về rồi.”
“Vậy để tôi đưa cậu về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT