Không khí trong nhà ăn thoáng chốc trở nên trầm mặc.
Nhạc Văn Ngọc liếc nhìn Đan Mặc, rồi lại tỉ mỉ đánh giá mấy lần gương mặt xinh đẹp của con trai, cuối cùng cẩn thận mở lời:
“Tiểu Mặc, nói thật cho mẹ biết. Có phải ông chủ con để ý con rồi không? Không thì sao chuyện tốt như vậy lại rơi trúng đầu nhà mình? Hắn hứa cho con chỗ tốt gì?”
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc ấy, thần sắc Đan Mặc khó tránh khỏi có chút ngượng ngùng — mẹ nó, sao lại giống như đang nghĩ mấy chuyện không nên nghĩ vậy.
“Coi trọng con chắc không đâu… Ông ấy là tín đồ độc thân chủ nghĩa đấy. Còn chỗ tốt thì… mỗi ngày một vạn, tính là ổn không?”
Mỗi ngày một vạn, một năm là ba trăm sáu mươi lăm vạn. So với lương ở thiết kế viện thì đúng là gấp mấy lần. Nếu chỉ cần bồi ông chủ chơi bời một năm là kiếm được ngần ấy tiền, thì cho dù bây giờ Đan Mặc vào thiết kế viện làm chính thức, cũng phải cày bốn, năm chục năm mới được như vậy. Nghe thật đúng là… lời to.
Chỉ là—
“Ông chủ kia không phải đang gạt con đấy chứ? Chủ nghĩa độc thân à, ba con ngày xưa cũng thế, gặp mẹ xong liền bị dắt đi đăng ký kết hôn hống hống luôn.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT