“Tiểu Mặc, công diễn cũng kết thúc rồi, tài xế đang đợi ở bãi đỗ xe, chúng ta đi thôi.” Mục Lan Hiên lên tiếng, ngữ khí rất tự nhiên.
Hắn cho rằng nên cùng Đan Mặc về chung một chuyến, nếu tiếp tục ở lại sân vận động, chỉ khiến Tiểu Mặc có thêm thời gian ở cạnh hai đối thủ cạnh tranh còn lại.
Cả Cố Dịch và Việt Dật Thần đều nhanh chóng nhận ra ý đồ của hắn. Cố Dịch còn định mở lời giữ Đan Mặc ở lại thêm một lát, nhưng nghĩ đến từ đây về Hoa Ngọc trấn mất gần hai tiếng, nếu cố chấp nài nỉ, chắc chắn sẽ bị Mục Lan Hiên mỉa mai là thiếu tinh tế.
Việt Dật Thần từ đầu tới cuối vẫn rất yên lặng. Đây là lần đầu cả ba người họ cùng xuất hiện một chỗ với Tiểu Mặc, chẳng khác gì một trường Tu La kịch liệt, ai cũng như muốn giành lấy vị trí quan trọng trong lòng anh. Chỉ tiếc là vai chính Đan Mặc — người được tranh giành — lại hoàn toàn không có vẻ gì là đang để tâm, thậm chí có khi còn chẳng nhận ra.
Hoặc đúng như lời anh từng nói: hiện tại, anh không tính đến chuyện yêu đương.
Vậy nên những ám chỉ trước đó của Cố Dịch, chỉ khiến bầu không khí thêm lúng túng chứ không làm được gì hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play