Đan Mặc theo Việt Dật Thần lên xe riêng. Tài xế trông còn trẻ, tóc húi cua gọn gàng, dáng người cao ráo đĩnh đạc, ánh mắt sắc bén. Chỉ là ánh nhìn ấy, khi thấy anh cùng Việt Dật Thần lên xe, liền hơi trở nên kỳ lạ.
Đan Mặc đại khái cũng đoán được đối phương đang nghĩ gì. Dù sao ánh mắt kiểu này anh cũng chẳng phải lần đầu đối mặt.
Tài xế lái xe rất vững, gần như không cảm thấy chút xóc nảy nào. Giờ đã gần 5 giờ chiều, trời vẫn còn nắng, nhưng làn gió mát lành khiến thời tiết dễ chịu hơn nhiều. Hoa Ngọc thị vốn nổi tiếng là nơi tránh nóng, dù trời nắng gắt nhưng nhiệt độ ngoài trời cũng chỉ tầm hơn 30 độ. Trong xe mở điều hòa, càng cảm thấy mát mẻ dễ chịu.
“Giờ cũng gần 5 giờ rồi, mình đi ăn trước nhé, ăn xong rồi anh đưa em về nhà trọ.” Việt Dật Thần quay sang nói với anh giọng nghe như đang thương lượng. Nhưng tài xế đã sớm rẽ xe về hướng nhà hàng, hiển nhiên kế hoạch đã định sẵn từ trước.
Đan Mặc không có ý kiến. Dù là nghe như hỏi ý, nhưng Việt Dật Thần cũng chẳng cho anh cơ hội từ chối. Là tổng tài, hành xử vẫn không giấu được chút khí thế mạnh mẽ.
Khi tới nhà hàng thì trời đã hơn 6 giờ. Đây là lần đầu Đan Mặc đến Hoa Ngọc thị, cũng không rõ hiện tại đang ở khu nào. Nhưng nhìn xung quanh toàn là kiến trúc cổ kính, kiểu dáng rất giống mấy ảnh trấn cổ trên mạng, có lẽ là…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT