Vừa mở mắt ra nhìn thấy người quản lý, Thẩm Chiêu có chút kinh ngạc xen lẫn vui mừng:
“Chu ca? Lâu lắm rồi không mơ thấy anh.”
Thẩm Chiêu không nghe thấy giọng mình, có lẽ do đang nằm mơ nên cũng chẳng để tâm, chỉ hơi khó chịu với tư thế hiện tại, nằm trên giường mà gặp người, chuyện gì vậy chứ?
Thẩm Chiêu theo bản năng muốn ngồi dậy, lúc này mới phát hiện toàn thân vô lực, tứ chi nặng như chì, không nhúc nhích được. Cũng lúc đó, hắn mới nhận ra mình đang ở trong một căn phòng bệnh rộng lớn, mà trên mặt Chu Ngôn, ngoài nét mừng rỡ còn ẩn cả sự xúc động đến phát khóc.
Chu Ngôn vội vàng đè vai Thẩm Chiêu xuống:
“Cậu hôn mê một tháng rồi, đừng gấp, để tôi gọi bác sĩ.”
Nói xong, Chu Ngôn lập tức xoay người rời đi, không định nghe Thẩm Chiêu đáp lại, vì thật ra nãy giờ người này nói chuyện đều không phát ra âm thanh, vừa mới tỉnh lại e là chỉ có thể thều thào một vài tiếng mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play