Thẩm Chiêu nghe tiếng vó ngựa dần xa, cuối cùng tan biến nơi đầu ngõ, hắn chớp đôi mắt trống rỗng, khẽ nói với Thanh Ngư:
“Đỡ ta về đi.”
Thanh Ngư lòng đau như cắt, vội vàng dìu Thẩm Chiêu vào kiệu.
Cỗ kiệu không lớn, bốn người khiêng, bên trong chỉ đủ chỗ cho một mình Thẩm Chiêu ngồi.
Hắn chậm rãi tựa vào thành kiệu, rồi lại nghiêng về một góc, trả lời Thanh Ngư câu có câu không, đôi mắt vô hồn nhìn chằm chằm vào khoảng không, thần sắc nhợt nhạt.
Lại là cảnh ly biệt.
Sao hắn không giống mấy người xuyên thư khác? Người ta thì có thể theo sát người yêu ra chiến trường, còn thuận tiện làm quân sư, tỏa sáng rực rỡ. Đằng này, hắn chỉ mới đưa người ra cửa, suýt nữa đã mất nửa cái mạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play