Thẩm Chiêu không hề muốn gặp người!
Tỉnh táo lại rồi, việc đầu tiên Thẩm Chiêu muốn làm là tự tát cho mình hai cái, nhưng lại không nỡ, dù gì gương mặt này của hắn cũng rất đẹp.
Làm sao lại có người ngốc như vậy, có thể ăn nấm độc rồi phát tác giữa phủ, còn kêu gào như điên khắp nơi?
Còn để Triệu Loan trông thấy!
Thẩm thị quân bèn trốn biệt trong phòng, sống cuộc đời ba ngày như chim cút.
Thật sự quá mất mặt, nếu chuyện này xảy ra ở hiện đại chắc chắn sẽ lên hot search mấy lượt, thậm chí là dẫn đầu bảng. Mức độ xấu hổ này vượt quá giới hạn chịu đựng của hắn. Khổ nỗi, mọi chuyện xảy ra hôm đó hắn vẫn nhớ rõ rành rành.
Nhớ cả lúc mình mượn ảo giác nhào vào chiếm đủ tiện nghi của Triệu Loan. Thẩm Chiêu thầm thở dài, điện hạ đúng là người tốt, như thế mà cũng không đẩy hắn ra. Người như thế mà bị tác giả viết thành nữ phụ vai ác? Rõ ràng là một đại nữ chủ chân thiện mỹ. Cẩu tác giả kia đúng là viết loạn, cứ nhất định phải để nữ nhị thượng vị làm nữ chính!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT