Khi tầm nhìn tạm thời bị che khuất, thính giác của Thẩm Chiêu dần trở nên nhạy bén.
Hắn nghe thấy tiếng vạt áo tung bay giữa không trung, nghe thấy âm thanh phố phường nhộn nhịp ngày càng xa dần, nghe cả tiếng chim lướt qua bầu trời kêu vang... và cả giọng nói nhàn nhạt của Triệu Loan vang lên bên tai:
“Nếu sợ thì ôm chặt ta.”
Thẩm Chiêu không chần chừ lập tức ôm thật chặt, cơ hội tốt thế này mà không nắm lấy thì còn đợi đến bao giờ?
Gió bên tai rít từng cơn, nhưng suốt quãng đường Thẩm Chiêu không hề cảm thấy xóc nảy. Chỉ thỉnh thoảng thân thể đột ngột rơi xuống trong khoảnh khắc, sau đó lại được nâng lên, cảm giác này chẳng khác nào đang ngồi tàu lượn siêu tốc.
Trong lòng hắn có chút tiếc nuối, tiếc là không thể thấy được vẻ mặt của Triệu Loan lúc thi triển khinh công, hẳn là… rất ngầu.
Ước chừng nửa canh giờ sau, Thẩm Chiêu nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng chạm đất của Triệu Loan. Hắn đoán nàng cố tình phát ra âm thanh để cho hắn biết đã về đến phủ, bằng không với thân pháp lợi hại như vậy hắn căn bản sẽ không phát hiện được gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play