Thúc Duẫn cầm chiếu thư xá tội của Thác Bạt Đào, chẳng biết phải mang thứ này đi đâu. Vân Đài Quan nương nương đã dặn, dù Thác Bạt Đào có đồng ý ban chiếu thư hay không, cũng không cần đến tìm nàng nữa, cứ tiếp tục làm việc của mình là được.
Thúc Duẫn nghĩ ngợi hồi lâu, nếu cứ tiếp tục như cũ... thì hắn chỉ có thể quay lại thẩm vấn đám cung nhân, biết đâu lại moi thêm được chút gì đó từ miệng bọn họ.
Thúc Duẫn ở lì trong đại lao của Kim Ngô Vệ hai ngày. Sáng sớm ngày thứ ba, khi hắn râu ria xồm xoàm bước ra, đột nhiên bị ánh nắng chiếu vào, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, đầu óc có chút choáng váng.
Dắt ngựa ra, Thúc Duẫn thầm tính toán sẽ về nhà ngủ một giấc một ngày một đêm. Còn về việc Thái tử chết thế nào, giờ hắn thật sự chẳng buồn quan tâm nữa...
Thúc Duẫn lảo đảo cưỡi ngựa về nhà, hoàn toàn không để ý có kẻ đang bám theo sau lưng.
Ngựa vừa rẽ qua một góc phố, Thúc Duẫn chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, một vật gì đó đã chụp xuống đầu hắn. Chưa kịp kêu lên, gáy hắn đã bị đánh mạnh một cái, khiến hắn ngất đi.
Mọi chuyện diễn ra trong chớp mắt. Con ngựa vẫn đi về phía trước, khi qua khỏi góc phố, trên lưng nó vẫn có một người đang ngồi, nhưng dường như người đó đã mệt đến ngủ gục, mặt gần như úp xuống lưng ngựa, đầu cúi gằm trông rất uể oải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT