Thúc Duẫn đã sớm nghe nói đội ngũ hộ vệ ở Vân Đài Quan có thể sánh với cấm cung. Bệ hạ vì không muốn Vân Đài Quan nương nương bị thương nên đã tăng số lính Trấn Tây quân canh gác từ một nghìn lên ba nghìn, ngang với số lính gác ở Đông Cung.
Nghe nói nương nương không gặp người ngoài, Thúc Duẫn đã chuẩn bị sẵn tinh thần phải giải thích một hồi với lính gác mới được vào. Nào ngờ, ngựa của hắn vừa dừng trước đạo quán, đã có một nữ đạo sĩ ra cửa đón hắn.
Thúc Duẫn đi theo nữ đạo sĩ, lòng cứ thấp thỏm không yên, người trong quan làm sao biết hắn sẽ đến?
Là thủ lĩnh Kim Ngô Vệ chưởng quản trị an Bình Thành, Thúc Duẫn trước đây cũng từng đến Vân Đài Quan vài lần. Chẳng hiểu vì sao, từng viên gạch, viên ngói của đạo quán dường như vẫn y nguyên, nhưng lại khác hẳn so với trong ký ức của hắn.
Nữ đạo sĩ dẫn hắn đến tận nơi ở của Đàn Yêu Vũ. Cửa phòng đang mở, nhưng bên trong lại dựng một tấm bình phong. Qua tấm lụa mỏng và ánh nến leo lét, có thể lờ mờ thấy một bóng người đang ngồi tựa sau bình phong, dáng người quả đúng là Vân Đài Quan nương nương.
Người sau bình phong mặc y phục rất rộng, vốn không nhìn ra được gì, nhưng Thúc Duẫn vẫn nhạy bén nhận ra Vân Đài Quan nương nương đã gầy đi rất nhiều. Bởi mỗi cử động nhỏ của người đó cũng đủ khiến ống tay áo rộng thùng thình khẽ lay động.
Thúc Duẫn nhất thời quên mất mình đến đây để làm gì, lại mải suy tính xem lần cuối Bệ hạ gặp Vân Đài Quan nương nương là khi nào. Theo hiểu biết của hắn, nàng tuyệt đối không phải người câu nệ lễ tiết nam nữ, vậy tại sao hôm nay lại dựng bình phong?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play