Xét đến việc nhóm của Thẩm Bình đã bị kẹt ở trấn Hướng Bình một thời gian, những đồ như quần áo hay thuốc men có thể chưa dùng hết nhiều, nhưng nước uống và thực phẩm mỗi ngày đều cần dùng đến, chắc chắn tiêu hao không ít. Nhân lúc xuống xe lấy đồ, Diệp Hiên lại sắp xếp hai túi lớn, đem những loại thuốc chưa cần dùng gấp và quần áo cồng kềnh cất vào không gian, dành chỗ trống để thay bằng những thực phẩm dễ tìm trong thời tận thế mà vẫn có chất dinh dưỡng. Sau khi lấp đầy từng khoảng trống bằng đồ ăn, anh mới xách túi lên lầu. 
Lúc anh trở lên, Lăng Gia Trạch và Thẩm Bình đã trò chuyện xong, đang đứng chờ ở đầu cầu thang tầng ba. Thấy Diệp Hiên xách theo hai túi lớn, Lăng Gia Trạch vội bước xuống giúp anh mang. Nhưng vừa nhận túi xong, cậu liền sững lại. 
Túi này gần như nặng gấp đôi lúc lên xe! 
Cậu ngẩng đầu nhìn Diệp Hiên, thấy anh đang cười với mình, thế thì còn gì không hiểu nữa? 
Theo thói quen của Diệp Hiên, dù chỉ là túi tạm thời cũng sẽ được chuẩn bị đủ vật tư cho hai người dùng trong ba đến bốn ngày, phòng khi bất ngờ thiếu lương thực. Giờ túi nặng hơn nhiều, không cần nói cũng biết anh đã chuẩn bị thêm phần cho ai. 
Thấy Lăng Gia Trạch đứng im sau khi nhận túi, Thẩm Bình vô thức quên mất cháu mình là dị năng giả đã tiến hóa thể chất, vốn không thể có chuyện không xách nổi một cái túi. Trong đầu ông ấy tự “diễn” ra cảnh Lăng Gia Trạch vì túi quá nặng mà mắc kẹt trong lựa chọn vô cùng sĩ diện là đặt xuống thì ngại, giữ lại thì không nổi. Cuối cùng, ông ấy bước nhanh tới, thoải mái nhận lấy túi rồi nói: “Để cậu dẫn hai đứa đi về chỗ ở.” 
Lăng Gia Trạch – người sống sau tận thế có thể dễ dàng vác cả trăm cân đồ: … 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play