Vì có được căn phòng riêng, Diệp Hiên không ngại lấy đồ ra từ không gian. Anh bày ra một bàn cơm đầy ắp với cơm trắng, món xào, canh, lượng đủ cho bốn đến năm người ăn.
Vốn dĩ dị năng giả đã tiêu hao năng lượng rất lớn, thêm vào đó cả hai hôm nay đều chưa ăn uống đầy đủ. Giờ tìm được chỗ nghỉ ngơi, cơn đói càng nhiều hơn, thế là toàn bộ phần ăn này đều chui hết vào bụng họ mà không lãng phí chút nào.
Sau bữa tối, Diệp Hiên lấy ra dụng cụ rửa mặt trong không gian, đưa cho Lăng Gia Trạch đi vệ sinh cá nhân trước, còn mình thì tranh thủ ra ngoài nghe ngóng tình hình.
May mắn là tuy phần lớn các thành phố đã cúp điện, nhưng ngôi làng này có ít người và Zombie nên hệ thống điện lại giữ nguyên vẹn một cách bất ngờ. Cộng thêm hệ thống chiếu sáng do quân đội mang đến, cả làng không rơi vào tình trạng tối om. Dù sao, bóng tối sẽ khuếch đại nỗi sợ của con người, chỉ một chút động tĩnh cũng dễ khiến người ta liên tưởng tiêu cực. Nó còn làm giảm khả năng quan sát, dễ bị Zombie áp sát mà không phát hiện kịp thời.
Vì nhiều người sống sót đã cạn kiệt lương thực, hôm nay quân đội phát cho mỗi người lớn một cái bánh bao. Dù bánh khá cứng vì thời tiết, nhưng vẫn giúp no bụng phần nào. Lúc trước Diệp Hiên không chen vào xếp hàng, giờ ăn xong mới qua đó thì bên kia đã được quân nhân chia hàng, xếp hàng đăng ký nhận bánh.
Đôi lúc trong đám đông vang lên lời phàn nàn bánh quá cứng, không đủ ăn… Nhưng với lời cảnh báo rằng “ai gây chuyện sẽ không được cấp gì hết”, chẳng ai dám gây náo động thật sự.
Thấy Diệp Hiên không xếp hàng mà chỉ đi thẳng lên phía trước, một quân nhân phụ trách duy trì trật tự giơ tay chặn lại: “Nếu anh muốn lấy bánh bao, xin hãy quay về cuối hàng để xếp hàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT