Khi Phương Dực không còn ở trường, Ngải Hân phải mất một khoảng thời gian để làm quen lại với nhịp sống.
Vẫn theo thói quen, cô ngẩng đầu nhìn ra hành lang ngoài cửa lớp, như thể bóng dáng quen thuộc kia sẽ bất chợt xuất hiện. Ngay sau đó, cô mới chợt sững lại nhận ra Phương Dực đã rời trường, sẽ không còn đến tìm cô sau giờ học, cũng sẽ không còn cùng cô đi bộ ra cổng trước nữa.
Con đường đến căn tin, con đường tan học… đều trở lại như ngày xưa, chỉ có Đường Tương và Tịch Văn Phi đi bên cạnh.
Mọi thứ rõ ràng rất bình thường, nhưng đối với Ngải Hân lại thấy lạ lẫm.
Ngày đầu tiên sau khi Phương Dực đi, ba người cùng nhau rời trường sau giờ tự học tối. Đường Tương vẫn ríu rít kể chuyện phiếm trong trường như thường lệ, nhưng Ngải Hân nghe mà chẳng mấy hứng thú.
Nhận ra cô bạn im lặng khác thường, Đường Tương dùng khuỷu tay chọc nhẹ: "Ơ kìa, sao Phương Dực vừa đi cậu đã nói ít hẳn đi vậy?"
Ngải Hân im lặng, chỉ lườm cô một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play