Từ sau hôm đó, Phương Dực trở nên lo lắng hơn cả Ngải Hân.
Mỗi lần bảng điểm vừa công bố, việc đầu tiên cậu làm là tìm tên cô, rà soát từ câu đầu đến câu cuối, xem chỗ nào là những điểm không nên bị mất, chỗ nào là điểm yếu của cô. Cậu ta quan tâm đến thành tích của Ngải Hân hơn cả của chính mình.
Dù Ngải Hân đứng thứ năm hay nhích lên thứ tư, Phương Dực vẫn cau mày lẩm bẩm: "Chưa đủ chắc chắn, vẫn chưa đủ chắc chắn. Phải vượt qua Trương Huyền Bồi, nếu có thể bám sát điểm của Triệu Gia Lâm thì mới có thể yên tâm. Triệu Gia Lâm gần như chắc chắn lấy huy chương vàng, cậu mà ngang điểm với cậu ấy thì mới coi là an toàn."
Ngải Hân bị cằn nhằn đến phát phiền, có lần không nhịn được quát: "Tớ đã rất áp lực rồi, cậu có thể đừng làm cho nó căng thẳng đến vậy không? Còn lo lắng hơn cả chính tớ, cậu sắp thành thần kinh luôn rồi đấy."
Phương Dực vẫn thản nhiên: "Có áp lực mới có động lực. Cậu phải học như hồi mới quay lại trường, kiểu học như điên ấy. Thật đấy, không thể chủ quan đâu. Nếu cuốn sổ đó là thật, thì không đùa với lửa được đâu"
Bị giám sát và hối thúc như thế, Ngải Hân chẳng khác nào quay lại trạng thái “chiến đấu” năm ngoái, chỉ khác là bây giờ nền tảng của cô đã mạnh hơn nhiều.
Mệt thì mệt thật, nhưng nhìn Phương Dực lo lắng hơn cả chính cô, Ngải Hân cảm thấy có một chút ngọt ngào từ đống bài tập khổng lồ đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play