Vương Nhã Lệ đến cũng chỉ một ngày như vậy .
Triệu Gia Lâm bị Phương Dực mắng cho một trận nên thân, liền tự nhiên không dám tái phạm. Mặc dù Vương Nhã Lệ vẫn tiếp tục kèm tiếng Anh cho cậu nhưng cậu ta lại lấy lý do không muốn làm phiền mọi người, vì thế cả hai không đến nhà Phương Dực học thêm lần nào nữa.
Cứ thế nhóm học tập chỉ còn lại ba người.
Phương Dực cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn. Lúc này chỉ cần nhìn mặt Trần Miễn thôi là cậu đã thấy chướng mắt.
Không ngờ Trần Miễn vẫn có con mắt tinh đời. Đến ngày thứ ba, cậu ta chủ động nói với Phương Dực: "Ngày mai tớ sẽ về quê ở với bà ngoại một thời gian, sau đó sẽ không đến đây nữa đâu."
Quê ngoại của Trần Miễn ở nông thôn, việc cậu ấy về đó chơi mấy hôm cũng là chuyện thường. Chỉ là lần này, thời điểm cậu ta chọn để rút lui quá đỗi hoàn hảo, hoàn hảo đến mức khiến người ta có cảm giác như Trần Miễn đang cố ý lánh đi.
Mà Trần Miễn có cố ý hay không thì Phương Dực cũng chẳng quan tâm. Quan trọng là cậu đang thấy vui chết đi được. Nhóm học tập giờ chỉ còn lại cậu và Ngải Hân. Hỏi sao không vui?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play