Quán ăn của nhà Trần Miễn tuy nhỏ nhưng tay nghề của ba cậu ấy thật sự không tồi. Vài món đặc sản địa phương vừa được dọn ra đã khiến Ngải Hân ăn đến say mê, cảm thấy ngay cả đầu bếp ở nhà mình cũng phải thua xa.
Ăn xong, Phương Dực gọi quản gia cho người lấy xe ra đón cả nhóm đến nhà.
Dường như đã quá quen thuộc, Triệu Gia Lâm và Trần Miễn vào khu dân cư mà ngỡ như về nhà mình, còn thân thiết chào hỏi cả bảo vệ.
Ngải Hân hỏi: "Các cậu thường đến đây sao?"
"Đúng vậy," Triệu Gia Lâm đáp. "Cuối tuần hoặc ngày nghỉ, bọn tớ thường xuyên qua đây. Phòng học của Phương Dực rộng, lại có không khí học tập. Không như nhà tớ, mẹ tớ suốt ngày tổ chức tiệc tùng, phiền chết đi được."
"Nhà tớ ở ngay trên lầu quán ăn, cũng khá ồn, nên thường xuyên đến chỗ này." Trần Miễn cũng góp lời.
Thảo nào đến cả bảo vệ ở đây cũng quen mặt mấy cậu ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT