Ngải Hân cứng đờ cả người, im lặng hồi lâu không lên tiếng.
Cô đang chờ tiếng chuông vào lớp vang lên như tiếng chuông cứu rỗi. Đáng tiếc, mười phút giữa giờ hôm nay lại dài một cách kỳ lạ. Chờ mãi, chờ hoài vẫn chưa nghe thấy tiếng chuông cứu rỗi.
Triệu Gia Lâm thấy Ngải Hân không phản ứng gì, liền thiếu điều đổ thêm dầu vào lửa: "Đúng vậy, bây giờ đồng ý cũng không muộn mà, chẳng phải Ngải Tình dường như vẫn còn rất thích Phương Dực sao, cậu bây giờ đồng ý không phải vừa hay có thể làm cô ấy tức nghẹn à."
Ngải Hân: "..."
Không khí lại lần nữa đóng băng. Cô thật sự muốn tẩn Triệu Gia Lâm một trận. Đã vậy cái tên này còn chớp chớp mắt, tỏ vẻ hồn nhiên vô tội mong được cô tán thành. Cô đành gượng cười hai tiếng, không dám nhìn Phương Dực, chỉ quay sang Triệu Gia Lâm mà nói: "Cậu sao có thể nói như vậy, đây là lừa gạt tình cảm đó, tớ là loại người này sao? Chỉ vì làm Ngải Tình tức nghẹn mà lừa gạt tình cảm của người khác sao?"
Triệu Gia Lâm nghẹn lời. Hình như cũng đúng, không có đạo đức thật. Mặc dù cậu cảm thấy Phương Dực có lẽ cũng không hề chán ghét việc bị Ngải Hân lừa gạt tình cảm.
"Thật ra thì," Ngải Hân hơi ngẩng cằm, cố giữ vẻ điềm tĩnh, thẳng thắn nói: "Nếu không phải dạo trước nghe Đường Tương kể, tớ cũng chẳng nhớ nổi hồi cấp hai từng có chuyện đó… hoàn toàn không có ấn tượng gì cả."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play