Phản ứng của Ngải Hân dữ dội đến mức làm cho Trương Thiến cũng phải giật mình. Cô lo lắng liếc nhìn về phía màn hình, sợ Ngải Hân nóng tính như vậy sẽ khiến cậu nam sinh vẫn luôn giúp cô học tập kia không vui. 
Trương Thiến còn định mở miệng hòa giải, nào ngờ lại nghe thấy giọng nói bên kia vang lên, chỉ là nhẹ nhàng bật cười: "Xin lỗi, xin lỗi, là tôi nói sai rồi."
Cả giọng nói cũng dịu dàng đến không ngờ. Cái ý muốn dỗ dành Ngải Hân đúng là quá rõ ràng rồi.
Trương Thiến liếc nhìn màn hình điện thoại trong tay Ngải Hân, chỉ thấy thầy giáo đang giảng bài trước bảng đen, chẳng nhìn thấy mặt cậu nam sinh kia nên cô không biết cậu ta trông thế nào. Tuy vậy, tâm tư của người này thì cô nhìn ra rất rõ ràng, trong lòng cũng bắt đầu thấy tò mò về ngoại hình cậu ta.
Dù sao thì cô cũng không lấy làm lạ. Với nhan sắc như của Ngải Hân, đi đến đâu mà chẳng có con trai theo đuổi, có người thích cô cũng là chuyện bình thường thôi.
Ngải Hân lại không dễ dàng bỏ qua như vậy chỉ vì một câu "tôi nói sai rồi" của Phương Dực. Chính vì cảm thấy cậu ta có tật giật mình nên cô càng không chịu buông tha, cau mày nói: "Lời nói không thể nói bừa, không có bằng chứng, sao có thể bôi nhọ như vậy? Nếu còn để tôi nghe thấy cậu lan truyền mấy lời đồn vớ vẩn nữa, đừng trách tôi không khách sáo."
Phương Dực vẫn thuận theo, cười nói: "Đúng, đúng, tôi sai, tôi sai."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play