Ngải Kiến Đông sắc mặt cuối cùng cũng không giữ nổi bình tĩnh, tuy rằng vẫn cố gắng tỏ ra điềm đạm.
Ông ta rốt cuộc vẫn phải nhẫn nhịn, bởi vì hiểu rõ một khi cảm xúc bùng phát, mọi chuyện sẽ đi tới mức không thể cứu vãn.
"Ba đã nói rồi, những chuyện trước đây ai cũng cho là mình đúng, không phải chỉ như lời mẹ con nói. Thanh quan khó đoạn việc nhà, năm xưa mọi chuyện không hề đơn giản. Ba không muốn giống như mẹ con, cứ nhắc mãi chuyện đúng sai trước mặt con cái. Còn về việc ly hôn con nói, dù sao đó cũng là chuyện giữa ba và mẹ, con không cần đem mình cuốn vào cái mớ rối rắm này. Ba sẽ nói chuyện tử tế với mẹ con."
Ngữ khí ông vẫn ôn hòa, sắc mặt vẫn giữ vững, chỉ là hàng lông mày đã nhíu lại, nén xuống hết thảy bối rối lúng túng.
Cho dù lời Ngải Hân vừa rồi gần như đã chỉ thẳng mặt ông ta là "vong ân phụ nghĩa", Ngải Kiến Đông vẫn giữ được tỉnh táo, không phủ nhận, cũng chẳng trách mắng Ngải Hân nửa lời, chỉ là một lần nữa nhấn mạnh "thanh quan khó đoạn việc nhà".
Nói trắng ra cho dù đến lúc này, ông ta vẫn chưa hoàn toàn vỡ vụn, suy nghĩ vẫn còn mạch lạc, lý lẽ vẫn rất rõ ràng, thậm chí còn cố gắng duy trì lập trường của mình đến cùng. 
Song, suy cho cùng Ngải Hân biết mình vẫn đánh thắng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play