Khi Ngải Kiến Đông và Lục Tĩnh bước vào nhà, không khí lập tức trở nên nặng nề. Người vui thì sung sướng ra mặt. Người không vui thì cố gắng gượng cười.
Ngải Tình định về phòng mình nhưng bị Ngải Kiến Đông, người đang phấn khích tột độ, gọi lại để hỏi thêm về thành tích của Ngải Hân. Ngải Tình muốn từ chối nhưng bị Lục Tĩnh liếc mắt ra hiệu, cuối cùng đành kìm nén cảm xúc sắp bùng nổ mà ngồi xuống sofa cùng Ngải Kiến Đông. Lục Tĩnh cũng ngồi xuống, cười hòa nhã như thể cũng vui mừng cho Ngải Hân. Chỉ là, nếu nhìn kỹ sẽ thấy nụ cười đó không còn hoàn mỹ như ngày thường nữa.
"Nào, con nói cụ thể chuyện này là sao? Ngải Hân dạo này có phải vẫn luôn ở trường không? Con bé học hành có nghiêm túc không? Sao lại đột nhiên tiến bộ thế? Thật sự là khiến người ta kinh ngạc quá!"
Ngải Tình vừa bực bội, vừa căm hận, cảm thấy Ngải Hân thật đáng ghét. Nếu không phải Lục Tĩnh nắm chặt tay cô, Ngải Tình đã bật thốt lên "Ngải Hân, Ngải Hân, ba chỉ biết Ngải Hân thôi phải không? Ba thấy ai thành tích tốt hơn thì người đó là con gái à? Bây giờ ba muốn về nhà cũ rồi phải không!". 
Cũng may, Ngải Tình vẫn nhịn được. Bằng không, e rằng ngay cả người ba trước giờ vẫn thiên vị cô cũng sẽ hoàn toàn nghiêng về phía Ngải Hân.
Cô cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Con thực sự không rõ. Dạo này việc học rất bận, Ngải Hân lại không cùng lớp với con, con thực sự không rõ tình hình của nó."
Nhưng câu trả lời đó không làm Ngải Kiến Đông hài lòng. Hiện tại, điều ông quan tâm nhất là thành tích xuất sắc của Ngải Hân, mà Ngải Tình là chị lại hỏi gì cũng không biết. Trong mắt ông đó là vì cô không còn quan tâm đến Ngải Hân như trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play