Chưa kịp ngẫm nghĩ, Tô Tuyết Tuyết thu cây quạt lại, thật sự là phục sát tấm lòng hẹp hòi của Khâu Quý Lăng. Làm ra loại chuyện này, hắn thật sự cho rằng...
Tô Tuyết Tuyết đã hoàn toàn bất đắc dĩ. Nghĩ lại, lần này Khâu Quý Lăng cũng còn tốt, không trực tiếp nổi giận với nàng, chỉ là đáng tiếc cây quạt mà Vu đại nhân đã tặng.
Mấy ngày nay, huynh đệ nhà họ Khâu thực sự bận rộn đến mức xoay như chong chóng. Tuy nhiên, Khâu Thúc Ý lại hiểu được sở thích của Tô Tuyết Tuyết, mua cho nàng không ít sách để nàng không đến mức ở nhà buồn chán.
Hôm ấy, Nha Nhị tỷ hàng xóm sang tìm Tô Tuyết Tuyết trò chuyện. Trên tay nàng cầm khung thêu cùng kim chỉ, còn Tô Tuyết Tuyết thì ôm Nhạc Nhi, hai người ngồi ở sân uống trà ăn bánh, trò chuyện rôm rả.
“Thật là hâm mộ muội, cả ngày chỉ cần trang điểm xinh đẹp rồi ôm hài tử là xong. Đâu giống ta, ai, phu quân nhà ta chẳng tiền đồ gì, không bằng bất kỳ đệ phu nào của muội. Nhìn xem, ta cả ngày bận rộn, còn phải vá áo cho hắn, ngày lễ ngày tết còn phải làm y phục, làm giày cho hắn, mệt mỏi quá đi mất!” Nha Nhị tỷ lại bắt đầu than thở với Tô Tuyết Tuyết, “Nhưng muội thì sao, ngày thường hình như không thấy muội thêu thùa gì cả? Vậy y phục của muội làm sao?”
“Nha Nhị tỷ à, ta đây có biết đâu!” Tô Tuyết Tuyết thực sự không có khiếu may vá, chỉ đành nhún vai nói, “Y phục của ta đều là mua ở tiệm may.”
“Không thể nào!” Nha Nhị tỷ kinh ngạc nhìn Tô Tuyết Tuyết, lẩm bẩm nói, “Y phục ở tiệm may đắt lắm đó! Muội cứ như tiểu thư, phu nhân trong thành vậy. Thật đáng ghen tị chết đi được, huynh đệ nhà họ Khâu đối với muội tốt thật đấy. Phu quân nhà ta, hôm nọ ta muốn mua một tấm vải về may y phục mà hắn đã khó chịu ra mặt rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play