Ba vị đại nam nhân Khâu gia đều chưa lập gia đình, thật là đáng tiếc biết bao! Biết bao nữ nhân ngày đêm mong ngóng được bước vào cửa Khâu gia.
Nói đến, ở trấn này thực sự không có nam nhân nào tốt hơn ba huynh đệ Khâu gia sao? Sao mà các nữ nhân đều cứ chăm chằm nhìn ba người họ thế kia?!
Chắc không đến nỗi vậy chứ? Tô Tuyết Tuyết thầm nghĩ, ba huynh đệ này quả thực đều là những người tuấn tú lịch sự, hoàn toàn không thể nhìn ra được những khuyết điểm trong tính cách của họ. Nghĩ đến con người không ai hoàn mỹ, lại cũng là điều bất khả kháng, nên nàng chỉ có thể cảm khái, vì sao ba nam nhân tốt đến thế lại đều là đệ phu của nàng?
Cũng thật đáng tiếc, Tô Tuyết Tuyết đặt Khâu Chính Nhạc xuống, cùng hắn chơi thú bông. Đợi Ôn Nương thu dọn hành lý của Nhạc Nhi xong xuôi, nàng liền giao Nhạc Nhi cho Ôn Nương, còn mình thì bắt đầu đóng gói hành lý. Nàng mang theo mấy bộ y phục mới, sau đó chất đủ thứ linh tinh cảm thấy sẽ dùng đến vào. Thế rồi, nàng lại thấy cái túi phình to trông thật khó coi, cứ như thể muốn bỏ trốn vậy.
Ôn Nương ở một bên cũng không đành lòng, vội giúp nàng sắp xếp lại, nhặt những thứ không cần thiết ra đặt lại chỗ cũ, lúc này mới giảm bớt thể tích của toàn bộ túi hành lý.
Tô Tuyết Tuyết đứng nhìn bên cạnh thực sự thấy ngượng ngùng, xấu hổ cười cười nói: "Ta chưa từng ra khỏi nhà xa bao giờ..."
"Ừm, đúng rồi, nhớ mang theo cái này." Ôn Nương lén nhét vào túi mấy thứ giống như túi cát nhỏ, dặn nàng, "Nguyệt sự đai cũng mang theo, nếu nguyệt tín tới, cũng dễ che giấu một chút."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play