Kia cái dựa vào tài học để nổi danh, được vinh quang như son phấn, bình bảng nhãn nữ tử, tuổi còn trẻ là Vương đại gia, từng có vị trí ngang hàng với Từ Vị Hùng, nhưng sau khi viết ra bài " Đông Sương đầu trận tuyết " thì lại bặt vô âm tín, như trâu lạc bùn, không còn chút tung tích.
Phải biết rằng, ngay cả các phi tần trong cung Thái An Thành cũng từng được đọc bài thơ này, Vương phi của Tĩnh An cũng từng tự tử vì nó, đừng nói đến việc bao nhiêu khuê nữ nhà giàu vì đó mà si mê.
Ly Dương, kẻ hủ nho trong lòng như có đá lớn rơi xuống đất, nghĩ rằng nữ tử này cuối cùng cũng không dùng văn tự để tai họa thế đạo nữa.
Chỉ có người trong Vương gia ở Xuân Thần hồ Mỗ Sơn mới biết rõ rằng trong suốt hai năm qua, tâm tư tiểu thư nhà mình căn bản không ở Mỗ Sơn, mặc kệ gió thổi mưa giông, mặc kệ tuyết phủ sâu nặng, nàng đều đi ngồi ở trà lầu bên hồ, nhìn về phía Đông, phía Bắc, không có định hướng rõ ràng.
Thường ngày, mỗi khi gặp chuyện không vui, chỉ cần môn chơi pô lo xúc cầu hoặc bàn đu dây là sẽ tan biến hết, bàn đu dây đó còn cao tới hai tầng lầu, gan lớn như nam tử nhìn vào cũng phải trầm trồ, nhưng hiện nay lại khác, nàng ngồi trên bàn đu dây thường ngẩn người, thỉnh thoảng bàn đu dây đứng yên thì nàng mới nhẹ nhàng nhón mũi chân để tiếp tục đung đưa.
Mấy vị nha hoàn thiếp thân cùng nàng từ lâu như tỷ muội, biết rõ nguyên do, đều oán hận nam tử tuấn dật năm đó đã câu mất hồn tiểu thư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play