Mang theo Âm vật hồng bào, mặc dù Từ Phượng Niên không thể nói là ngày nghỉ đêm đi, cũng chỉ chọn những con đường mòn hẻo lánh để đi về phía bắc, nhưng không tính là quá xa với ý định ban đầu, quen với bão cát khắc nghiệt chốn đại mạc, chút vất vả ấy không đáng là gì, mấu chốt để cho Từ Phượng Niên yên tâm, hạ quyết tâm mang theo Đan Anh, là Âm vật lại là một vị đại tông sư phản truy tung, cực kỳ thông thạo xoá bỏ khí tức lưu lại mà ngay cả Từ Phượng Niên cũng không ngờ được.
Có một lá bùa hộ mệnh như thế thậm chí có thể là bùa cứu mạng bên người, Từ Phượng Niên an lòng rất nhiều.
Nhìn hai khuôn mặt bốn cánh tay của nó, cũng không còn thấy ghê tởm như trước, dọc đường thỉnh thoảng dừng lại nghỉ tạm, còn có thể cùng nó chơi vài trò mà người cảm thấy vô cùng ngây thơ.
Từ Phượng Niên hành tẩu ở trên sa mạc mênh mông bát, dựa theo địa lý chí miêu tả vào thời đại thượng cổ nơi đây từng là một Thông Thiên Hà rộng khoảng ba dặm, đây quả thực là làm cho hậu nhân nghẹn họng nhìn trân trối, Từ Phượng Niên đứng trên một cây khô dưới ánh nắng gay gắt, lẩm bẩm:
"Dựa theo sức chân của ngươi và ta, lại đi lên tây bắc non nửa tuần, sẽ đến châu Bảo Bình, người mà ta muốn gặp ở chỗ này, ở ẩn cư bờ sông Nhược Thủy, cho nên ta dùng mạng liều chết với Lạc Dương, là bởi vì đi trễ, tất cả đều phí công, lão già kia rất khó hầu hạ.
Nhưng đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ một chút, cũng không tiện trách hắn, vốn là nhân vật lớn từng hưởng thụ tư vị địa vị cực cao, dựa vào cái gì phải chịu mạo hiểm lớn đánh mất danh dự vào cuối đời, còn kiếm không được bao nhiêu lợi ích thực tế, nói chuyện giúp một thanh niên không có râu như ta..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT