Từ Phượng Niên ra ngoài lầu, chân khí đang kiềm chế lập tức tuôn ra, khí tượng nguy nga ảo ảnh của Đại Hoàng Đình, trường sam ống tay áo gió lốc, chỉ tiếc là giống như câu tục ngữ kia, Đạo cao một thước, Ma cao một trượng, ở dưới sự áp chế của Lạc Dương, khiến cho Từ Phượng Niên không chỉ phải thu hồi chân khí, còn có một ngụm máu tươi vọt tới cổ họng.
Lúc này, Từ Phượng Niên nhìn thấy ở bên kia Đại Hùng bảo điện có tăng nhân nối đuôi nhau ra, khoác áo cà sa màu vàng cũng hơi không giống kiểu của vùng Trung Nguyên, thái độ điềm tĩnh, xa xa nhìn thấy mình và Lạc Dương, cũng chỉ cho là khách hành hương giàu có bình thường, một ít hòa thượng tu vi kém thì nhìn bạch y Lạc Dương thêm mấy lần, song không nghi ngờ gì.
Từ Phượng Niên thế mới biết nữ ma đầu đang đùa bỡn, coi hắn như con khỉ để đùa bỡn, dở khóc dở cười, nuốt xuống ngụm máu tươi, Lạc Dương còn chọc vào chỗ đau, "Loại tâm trí căn cốt như ngươi, làm sao tiến vào cảnh giới Kim Cương? Ta thấy chẳng qua là dựa vào thân thế Bắc Lương thế tử và cơ duyên dựa vào thân phận, chậm tiêu, chút trí khôn cũng không có, uổng phí quà tặng của Đặng Thái A."
Từ Phượng Niên cũng không phản bác, trong lòng đã có sẵn lý do hèn yếu an ủi mình là nam nhân không đấu với nữ nhân, tiện thể oán thầm vài câu.
Lạc Dương nhìn rõ lòng người, giễu cợt nói:
"Ngươi chắc chắn đang so sánh Lý Thuần Cương với ta, cho rằng ta giễu cợt ngươi căn cốt tệ hại, chỉ là chó chê mèo lắm lông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play