Từ Phượng Niên xa xa nhìn thấy bọn họ thắp hương bái thiên trước một cái lò, vì không để người ta chán ghét, lập tức ngồi ở trên bậc thang, tháo xuống rương sách, định nghỉ ngơi chốc lát, bởi vì lão già bán bí kíp nghèo khó thiếu răng cửa, làm cho hắn bỗng dưng nhớ tới Tây Thục lão Hoàng, tình cờ lão kiếm khách ghét nhất giảng đạo lý đã dạy cho Từ Phượng Niên nhiều đạo lý mộc mạc nhất, đây có lẽ là do đạo lý luôn nằm ở nơi bình dị và im lặng.
Hắn nhớ trên đường quay về Bắc Lương, sau khi ly biệt Ôn Hoa, trước khi gặp Bạch Hồ Nhi Kiểm, hai người không còn đi đường chật vật như năm đó, nghèo vẫn hoàn nghèo, nhưng sau khi quen thuộc quy củ, dù cho không cần lão Hoàng hỗ trợ, Từ Phượng Niên cũng có thể tự lực trộm khoai lang bện giầy rơm, không chết đói không bị lạnh, khi đó vừa hay thấy được 1 vụ tranh đoạt bí kíp dẫn tới án mạng ở xa xa, bí kíp rất bình thường, tam lưu cũng không xứng, nhưng vẫn khiến cho năm sáu người chết.
"Lão Hoàng, hoá ra bí kíp được yêu chuộng ở trên giang hồ như vậy, Thính Triều Đình của nhà ta có tới mấy vạn bản, hay là hôm nào mang đi bán? Cứ coi như đó là chuyện tốt, có được không? Cả tòa giang hồ chắc đều mang ơn ta nhỉ, được rất nhiều nữ hiệp xinh đẹp tươi trẻ nhìn trộm ta, nghĩ thôi đã thấy khoái rồi."
"Công tử, cũng không thể làm như vậy.
Người khác thì ta không biết, nếu lão Hoàng ta lúc còn trẻ nghe được tặng bí kíp, cũng sẽ bỏ phí võ thuật, kết quả là trên giang hồ không còn mấy người chịu tập trung luyện võ."
"Lão Hoàng ngươi ngoại trừ chăn ngựa, có võ thuật cái rắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT