Vũ Văn Lượng tỉ mỉ nghiền ngẫm, cẩn thận cân nhắc lợi hại cùng tính khả thi của phương án, nụ cười càng ngày càng nồng đậm.
Ngoài lầu, hai cha con Đoan Mộc gia dần dần đi xa, đi về phía hậu viện, chui vào một chiếc xe ngựa tầm thường, tiếng vó ngựa át cả tiếng mưa rơi.
Thu hồi ô da dê, Đoan Mộc Khánh Sinh nhắm mắt dưỡng thần, Đoan Mộc Trùng Dương vẫn chưa cởi áo tơi giờ cũng tuyệt không có nửa điểm bộ dáng cà lơ phất phơ, ngồi nghiêm chỉnh.
Đoan Mộc Trùng Dương vén rèm cửa sổ lên nhìn tường cao, cười nói:
"Không có gì bất ngờ xảy ra, thì lúc này hai cha con âm nhu cố làm bộ kia bắt đầu tính kế Đoan Mộc gia chúng ta rồi, bọn họ trở mặt còn nhanh hơn lật sách nhiều, tiểu tử Vũ Văn Vĩ này, từ nhỏ đã một bụng xấu xa, tự cao tự đại, hết lần này tới lần khác còn tự cho là ai cũng nhìn không thấu, thật sự là buồn cười."
Đoan Mộc Khánh Sinh thấp giọng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT