Kiều lão bản có gia cảnh giàu có, cũng không phải thật sự hiếm lạ hơn mười bộ bát đĩa đồ sứ kia, chẳng qua là thấy đôi chủ tớ nam nữ này khí thái kinh người mà thôi, buôn bán là phải lăn cầu tuyết tiền sinh tiền, một khi dựa vào tiền vốn, thì lại phải dựa vào mạng lưới quan hệ, nhất là vế sau, đặc biệt là những người đã kinh doanh đều biết rằng trên đời này nhiều khi người ta sẽ hay coi thường người khác, nhưng với bồ tát cao cao tại thượng trong miếu, nếu cảm thấy thân phận ngươi đê tiện hèn kém mà không thèm làm bạn, thì cho dù có nhiều vàng thật bạc trắng hơn nữa cũng uổng công, xách theo đầu heo cũng không vào được miếu.
Gặp phải một nhân vật quyền quý dễ nói chuyện, thật sự là hiếm hơn cả việc đi dạo kỹ viện gặp phải hoa khôi còn non nớt.
Kiều lão bản sở dĩ tiếp cận loại sĩ tử nghèo túng như Từ Phác, nói cho cùng trong lòng vẫn có chút tính toán nhỏ, ông xuất thân thương nhân, đối với những người đọc sách trong bụng có mực nước đều có một loại tự ti trời sinh, thật vất vả mới bắt được một người nghèo túng, thế nên luôn luôn có chút đắc chí, muốn lộ ra khí phái phú quý nhà mình mà mời Từ Phác viết câu đối xuân cùng vào phủ uống rượu, chẳng lẽ chưa từng có chút tâm tư nhỏ nhen khiến Từ Phác sau khi thấy phủ đệ sinh ra tự ti xấu hổ?
Hồng Thự áo gấm mua ba cái bánh hành lá bọc trong giấy dầu, Từ Phượng Niên và Từ Phác liền tạm biệt ông chủ Kiều rời đi.
Mập mạp lúc ấy không dám nhìn thẳng vào Hồng Thự, lúc này rảnh rỗi liền dùng sức nhìn dáng người uyển chuyển của nàng, hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, nghĩ thầm Từ Phác sao lại có loại thân thích hào phóng này? Đi trên phiến đá xanh mưa xuân mãnh liệt, Hồng Thự cười nói:
"Đại đô đốc, chắc không bao lâu nữa Vũ Văn gia sẽ hối hận."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play