Từ Phượng Niên không kéo dây cương, hai tay đút tay áo, đeo kiếm Xuân Thu bất động như núi ngồi ở trên lưng ngựa, điềm đạm nói: "Thật không dám giấu giếm, ta với thảo đường kiếm khách tự xưng Chung Ly Hàm Đan này là lần đầu gặp gỡ, không oán không cừu, tuy nhiên hắn nói tới hai chữ kiếm lai, nói là muốn bắt chước phong thái của Lý Kiếm thần Đại Tuyết Bình, nói đến kiếm lai, nhưng cũng chưa thấy có nghìn kiếm trăm kiếm bay tới, chỉ để cho thị đồng màng kiếm ném một thanh phá kiếm qua, ta thật sự là nghe không vô, cũng nhìn không được, vừa hay muốn giết người muốn điên rồi, liền một tát đánh rớt sọ của hắn, Thẩm Môn Thảo Đường các ngươi nếu như cũng nghe không vô nhìn không được, không ngại xa luân chiến ra trận, một mình ta một kiếm, đều đón hết là được."
Lư chủ râu dài sắc mặt âm trầm làm cho cháu Thẩm thị gần đó run sợ, không dám nhìn thẳng, lão nhân vào cảnh giới nhị phẩm khẳng định lâu nằm hơn nhiều so với cái tên thanh niên đang ngồi trên lưng ngựa đeo kiếm nắm chặt quải trượng, sát khí bừng bừng, hí mắt hỏi: "Sư xuất môn gì?"
Từ Phượng Niên vẻ mặt kinh ngạc nói: "Ta đã giết con trai ngươi, ngươi còn lải nhải với ta, ta là lão tử của ngươi hay sao?"
Hàn Phương cùng Trương Tú Thành hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ cũng coi như lão giang hồ khá trải đời, nhưng thật sự là chưa từng nhìn thấy cao thủ lại giống lưu manh vô lại như vậy nha.
"Hảo hảo hảo!" Lư chủ giận dữ cười to nói liên tục 3 chữ "hảo", hai tay vỗ lên trên viên dạ minh châu cực lớn ở được giữ trong miệng rồng trên đỉnh quải trượng đầu rồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT