Một lão nhân khôi ngô râu bạc trắng ra khỏi thành.
Ra khỏi thành thì ai mà không muốn? Tóm lại vào thành rồi thì không phải phải ra khỏi thành sao?
Nhưng lần này ông ra khỏi thành, trên đường đi đến nơi, phía sau cách một trăm dặm đã có trọn vẹn tám ngàn thiết kỵ đi theo rồi! Vào lúc đi qua Quảng Lăng đạo thì có ba ngàn kỵ giáp đuổi theo, lúc đi về phía nam đến nơi Yến Sắc Vương quản hạt, lại có thêm ba ngàn kỵ binh đuổi theo nữa, giữa đường lại có mật chỉ từ kinh thành cách đó tám trăm dặm khiến ông lại có tiếp hai ngàn thiết kỵ bám theo.
Mặc kệ ông muốn làm cái gì thì tám ngàn thiết kỵ này cũng chỉ là xa xa nhìn, không đi nhúng tay.
Ròng rã tám ngàn kỵ binh, lại tựa như một tiểu nương tử muốn nói nhưng lại ngượng ngùng, chỉ dám nhìn về phía hán tử mình sùng bái trong lòng từ xa mà không dám tới gần.
Một lão nhân mặc áo vải đay thô chân đeo một đôi giày sợi đay, dắt theo một tiểu khuê nữ bảy tám tuổi mặc áo xanh, bước đi như bay, nhanh như phi ngựa, đáng sợ ở chỗ tiểu cô nương thân thể yếu đuối này khi bị lão nhân tóc trắng như tuyết dắt đi, lại trông như là bay trên cỏ vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play