Lão nhân phá lệ không lên tiếng, thậm chí ngay cả một câu phản bác cũng không có, chỉ là nhai kỹ nuốt chậm bữa cơm gia đình bách tính bên Quất Tử Châu không thường ăn.
Ăn cơm xong, rửa chén xong, lão phu tử an vị ở trên băng ghế nhỏ gần mấy chậu hoa lan trong viện, nghiêng đầu, nheo mắt thừa dịp hoàng hôn đọc thêm vài lần kinh thư, đèn dầu hao dầu, có thể dùng ít liền dùng ít.
Tô Tô đến tiền viện của cửa hàng thợ rèn, trông coi độ lửa bếp lò giúp Tề thúc, thiết khí ở bên Bắc Mãng phải được trông coi nghiêm ngặt, chậm trễ độ lửa thì sẽ tiêu hao lượng lớn vật liệu sắt, cái nhà này lăn qua lăn lại không dậy nổi, Tô Tô tuy rằng vô tâm vô phế không có chí hướng, nhưng loại quan hệ tới độ dày vại gạo này là đại sự hạng nhất nên chưa bao giờ qua loa.
Nói cho cùng thì những cái đạo lý kia không biết chiếu theo từ quyển sách nào kia của lão phu tử, đối với một gia hỏa từ nhỏ đã sinh trưởng ở biên trấn mà nói thì luôn không có cảm xúc gì, không bằng nhìn tiên y nộ mã hoặc là những thứ trang điểm lộng lẫy.
Hán tử khôi ngô trước sau như một trầm mặc ít nói, chỉ là tầm mắt lại thỉnh thoảng nhìn về phía người trẻ tuổi này, lộ ra im lặng ấm áp.
Hoàng hôn dần đậm, đọc sách cũng càng hăng say, mắt lão phu tử gần như dán lên quyển sách ố vàng, đến tận khi thật sự là mơ hồ nhìn không rõ thì mới nhẹ nhàng thu hồi sách vở, đặt ở trên đầu gối, ngẩng đầu nhìn sắc trời, chậm rãi nói: "Quân tử làm người, tình thế bức bách, khó tránh khỏi dối người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT