Nữ tử bị giữ chặt mảnh khảnh cánh tay không nói gì, tên vô lại đang muốn thuận thế ôm vào trong ngực tùy ý yêu thương một phen, thì đường phố bên kia có một người trẻ tuổi có vẻ mặt lưu manh nhưng được ăn mặc sạch sẽ, nhìn thấy quang cảnh này cũng không có ngộ tính gặp chuyện bất bình anh hùng cứu mỹ nhân, chỉ xì mũi một cái rồi cười nhạo: "Lưu ba tử, đến ngươi cũng cưới được vợ sao? Ngươi đi ngủ với con mẹ ngươi đi, dù sao mẹ ngươi cũng là mặt hàng ngàn người cưỡi vạn người đè lên, thêm ngươi vào cũng không nhiều."
Tên bị gọi là Lưu Ba Tử lập tức gấp đến đỏ mắt, không buông cánh tay mềm mại của nữ tử ra mà quay đầu chửi ầm lên: "Tô Tô, trứng của lão tử nhàn rỗi thì so với ngươi cũng mạnh hơn gấp trăm lần, tiểu tử ngươi ở với hai lão lưu manh hai mươi mấy năm rồi, mông nở hoa chưa vậy?"
Nam nhân trẻ tuổi xì mũi xong liền đi ngoáy ráy tai, vẻ mặt phong đạm phong nhẹ nói: "Một canh giờ trước ta vừa leo tường vào nhà ngươi, nói một ít lời dài ngắn tư phòng với mẹ ngươi trong phòng, biết cái gì gọi là sáu ngắn ba dài không? Con chim non như ngươi khẳng định là không hiểu, dù sao thì mẹ ngươi ở giường trên cũng vui sướng cực kì, nói không chừng sáng mai ta sẽ trở thành lão cha tiện nghi của ngươi rồi đấy, tới tới tới, gọi cha một tiếng trước đi."
Người trẻ tuổi này làm động tác ưỡn lưng khiêu khích, Lưu Ba Tử bị làm nhục bên đường, liền không quan tâm đến nữ tử kia nữa mà quay đầu nhìn xung quanh, thấy có thể tiện tay đánh người được liền sải bước xông lên giáo huấn tên tiểu vương bát đản đánh vô số lần vẫn không tiến bộ này.
Nam nhân trẻ tuổi này kỳ thật tướng mạo rất thanh tú, chẳng qua vẫn bị bộ dáng lưu manh che lấp, thấy cơ hội không ổn, liền muốn chạy trốn, thế nhưng đã bị năm sáu huynh đệ của Lưu Ba Tử chặn hai đầu, trong lòng liền chửi "mẹ nó" rồi vô cùng thành thạo ôm đầu che mặt, nhận một bữa đòn no, nhất là đương sự Lưu Ba Tử, gã xắn tay áo lên, sức lực từ lúc bú sữa đều được hăng hái ép ra, tung một cước thẳng vào cái mông của tên họ Tô này, chỉ nghe thấy tên kia kêu rên một tiếng rồi che mông chạy trốn, đám người Lưu Ba Tử liền bắt đầu đuổi giết, cầm lấy băng ghế quán trà bên đường đuổi loạn theo, người bán hàng rong đang kinh doanh đều mắng chửi.
Tòa thành trấn này nói lớn thì cũng không lớn, hai mươi mấy năm ở chung, những tên lười biếng chơi bời lêu lổng này đều biết rõ về nhau, biết lúc nào nên chửi bậy lúc nào nên đánh trả, đợi đến khi đám người Lưu Ba Tử hết giận, tiện tay ném ghế trở về thì cũng không còn bóng dáng của nữ tử kia đâu nữa, điều này làm cho Lưu Ba Tử hận không thể đến nhà họ Tô kia để nghiêng trời lệch đất, cơ mà nghĩ đến lực tay của lão độc thân kia, gã liền rụt cổ lại, phát lạnh một trận, đành phải lải nhải nguyền rủa tiểu tử Tô Tô kia bị đánh không ra phân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT