Từ Phượng Niên hiểu ý cười: "Khuê nữ giống Phùng lão ca hay là giống chị dâu nhiều hơn? Nếu giống Phùng lão ca nhiều một chút, thì quả thật là phải chuẩn bị đồ cưới nhiều hơn chút."
Phùng Sơn Lĩnh sửng sốt một chút, sau đó cười ha ha: "Lời này của Từ công tử rất thành thật, lão Phùng thích nghe, hắc, thật đúng đừng nói, cũng may là khuê nữ kia ngoại trừ ánh mắt là giống kẻ làm cha là ta ra, thì đều giống mẫu thân nàng, về sau tìm một gia đình tốt môn đăng hộ đối hẳn là không tính là quá khó khăn."
Từ Phượng Niên trêu ghẹo nói: "Đáng tiếc là ta đã hơi lớn tuổi một chút, nếu không sẽ có thể bám vào làm thân thích với Phùng lão ca, nhận làm cha vợ gì gì đó."
Phùng Sơn Lĩnh nghiêm trang nói: "Đừng nghĩ đến việc đó, trước kia khi khuê nữ nhà ta mười ba mười bốn tuổi, tiểu vương bát đản nhà nào dám có ý xấu thì ta sẽ treo hắn lên trên cây mà đánh."
Nói xong, Phùng Sơn Lĩnh tự mình cười rộ lên, sau đó không quên chắp tay tạ lỗi Từ Phượng Niên.
Từ Phượng Niên gật đầu nói: "Con rể là đứa nửa con trai của mẹ vợ, càng nhìn càng thuận mắt, nhưng mà cũng là nửa kẻ địch của cha vợ, là kẻ đi trộm trộm đi cô nương nhà mình, cha ta đã nói lão hận không thể khiến cho hai tỷ tỷ của ta cả đời này đừng gả ra ngoài, gả ra ngoài làm cái gì, khuê nữ vất vả lắm mới nuôi lớn được giờ chẳng phải lại bị nam nhân khác không biết đau lòng khi dễ sao."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT