Thanh niên mặc áo lông cáo nắm chặt dây cương khoanh chân ngồi ở trên ngựa, quả quyết trong nháy mắt sẽ đánh nát cái đầu của Từ Phượng Niên, song chủ tớ hai người vô cùng khinh thường mấy kẻ du lịch thảo nguyên như Từ Phượng Niên này, cũng vì vậy mà gã không ngờ tên phú quý tử đệ này lại ẩn chứa nội lực hùng hồn, tuy nhìn như gã bị trúng chiêu rơi xuống ngựa, thậm chí bị ném ra năm sáu trượng, nhưng trên thực tế lòng bàn tay và trán của gã đã bị bật ra ngay khi chạm vào, mà lão giả mặc cẩm bào thì nhanh chóng rời khỏi lưng ngựa, Vây Ngụy Cứu Triệu, song chưởng đẩy ra, gió cuốn cắt da, đánh về phía đầu của Từ Phượng Niên, Từ Phượng Niên chẳng ngu làm cái việc một mạng đổi một mạng, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn thời cơ tốt để bắt giặc bắt vua tuột khỏi lòng bàn tay, thanh niên mặc áo lông cáo sau khi thoát ra, nhanh chóng né ra một bên, kéo dài khoảng cách với đám tuỳ tùng mặc cẩm bào.
Công tử trẻ tuổi ngồi dưới đất với cái mũ lang trên bị đỉnh đầu bị nghiêng lệch nhếch miệng cười, lộ ra một hàm răng trắng tinh, nhẹ nhàng duỗi tay sờ soạn cái trán nóng hổi, không vội đứng dậy, tặc lưỡi khó hiểu, khí cơ toàn thân bơi như long xà, giấu giếm huyền cơ.
Từ Phượng Niên tung một kích không thể đánh gục, cũng không oan, gia tộc Thác Bạt lấy tôi luyện luyện thể phách mà xưng hùng Bắc Mãng, nền tảng võ đạo tôi luyện vô cùng vững chắc, nam tử trẻ tuổi này thuở nhỏ đã bị phụ thân mang đi băng nguyên của vùng đất cực bắc, đào động lặn xuống nước bế khí, quanh năm ngủ trên băng, tương tự đạo pháp thượng thừa dưỡng thai từ trong ra ngoài phản phác quy chân của đạo giáo, phương pháp trái ngược, từ ngoài vào trong, có thể nói trong Kim Cương, Chỉ Huyền, Thiên Tượng của tứ cảnh nhất phẩm, Thác Bạt Bồ Tát mỗi một lần đạt đến cảnh giới mới đều có thể nói hoàn toàn xứng đáng với câu đệ nhất nhân của Bắc Mãng, hổ phụ vô khuyển tử, tên thế gia tử ở Bắc Mãng tự xưng đệ nhị không người dám xưng đệ nhất này cũng nổi tiếng giống vậy, bằng không cũng sẽ không có danh hiệu Tiểu Thác Bạt.
May mắn thay gã có thể kiềm chế sự thiếu kiên nhẫn của mình nên không rút kiếm ra, sau khi đứng dậy thì vỗ vỗ vào phía sau lưng, lần đầu tiên giơ tay lên ý bảo ma đầu cẩm bào không làm rộn, cười đùa nói: "Không tệ không tệ, chỉ với thủ pháp này của ngươi, cách nhất phẩm cũng không xa.
Nếu như còn lưu lại dư lực, thì bất luận là tâm cơ hay kỹ năng, cũng khiến cho ta mở rộng tầm mắt.
Nam triều từ lúc nào xuất hiện một anh tài anh tuấn như vậy, ngươi là con cháu đích truyền của Giáp tự môn phiệt nhà ai, nói nghe chút coi? Ta cũng không muốn lột da đầu của ngươi, nói chơi đó, coi như đùa đi, bỏ qua cho."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play