Từ Phượng Niên mơ mơ màng màng tỉnh lại, vẫn không mở mắt ra mà nội sát khí cơ vận chuyển trước, có tốt có xấu, mới mở một huyệt Cự Khuyết, là chuyện may mắn, bất hạnh chính là chẳng biết vì sao khí cơ trong cơ thể lại như củi khô bị thiêu đốt kịch liệt, mặc dù vẫn chưa hóa tro đến hầu như không còn, nhưng chung quy vẫn lộ ra một cỗ cảm giác nguy hiểm không thể khống chế, điều này làm cho thế tử điện hạ đã quen đi khống chế tất cả tình huống trong tay lo sợ bất an, trăm mối vẫn không có cách giải.
Tiếp theo là điều tra tần suất hô hấp xung quanh, lúc này mới chậm rãi mở mắt, đập vào mắt đầu tiên chính là một khuôn mặt tuyệt mỹ kinh diễm vừa gặp ở hẻm núi, chỉ có thể lấy câu "không giống nhân vật nhân gian" để hình dung tư sắc của nàng, một đôi mắt xanh sẫm hiếm thấy, như non xanh nước biếc, nên có 95 văn, có lẽ chỉ hơi kém nửa bậc với mặt cáo trắng cùng Trần Ngư cùng Khương Nê mà thôi, nếu là dáng người cao hơn một chút, vận vị đầy đặn lên, nói không chừng có thể cân sức ngang tài.
Hoàn cảnh trong Bắc Mãng toàn là bão cát thô ráp, nữ tử ít có người thủy linh, thân hình thường thường cũng thô kệch hơn nữ tử phương Nam nhiều, chẳng lẽ đây là duyên cớ độc chiếm bát đấu phong lưu của Tào quan tử, để ngầm chiếm hết thanh tú của nữ tử Bắc Mãng sao?
Nhưng suy nghĩ đó chỉ lướt qua, Từ Phượng Niên liền hoài nghi có phải là mình phong kim quỹ đến mức tự mình gây họa cho mình, biến bản thân thành hòa thượng chỉ ăn chay không ăn mặn rồi hay không, quả thật là giờ hắn lại không muốn đánh giá thiếu nữ tuyệt sắc này chút nào nữa, chậm rãi đứng lên, chủ động rời khỏi bộ nhuyễn hương ôn ngọc kia.
Sau khi dưỡng kiếm, thân thể tựa như đã được hẹn giờ một cách cực kỳ chuẩn xác, cho dù là nhập định thổ nạp thì cứ cách một canh giờ sẽ tự động bừng tỉnh, nhảy xuống đáy cốc, im lặng ngự kiếm, lúc nhỏ máu lên thân kiếm, phi kiếm thế mà lại rơi thẳng xuống, mất ba ngày uổng phí, Từ Phượng Niên không nhịn được mà chửi ầm lên, hắn nhíu mày nhìn chằm chằm vết máu trong lòng bàn tay, màu vàng nhạt lại thấm vào bên trong màu đỏ tươi một cách khó hiểu.
Hắn cũng chưa từng nghe nói có loại cảnh tượng cổ quái này trong cảnh giới Đại Hoàng Đình viên mãn, cũng không dám nuôi kiếm lung tung, sau khi thu hồi thanh Nga My thon dài mảnh khảnh như nữ tử thì lướt về đỉnh núi, dân du mục được cứu phần lớn tuổi còn nhỏ, chúng đang vây quanh thiếu nữ kia, ánh mắt nhìn Từ Phượng Niên tràn ngập kính sợ cùng sùng bái, Từ Phượng Niên cũng không thèm để ý tới chúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play