Phi Hồ thành mới nghe họ Đổng kia lại muốn phong thành liền hận không thể róc hết thịt trên người tên mập mạp chết bầm này, nhưng mà cũng chỉ là sấm to mưa nhỏ mà thôi, chẳng mất thời gian bao lâu cổng thành đã lại được mở ra, dân chúng đều nghĩ nhất định là trưởng công tử Đạm Đài âm thầm đấu sức với Đổng mập mạp chiếm thượng phong, chứ càng không tin là Đạm Đài Trưởng Bình sẽ vì tránh một nữ tử mà ngã ngựa ở cửa.
Từ Phượng Niên không nóng lòng ra khỏi thành, mà leo lên tường thành nhìn Treo Kiếm Các có binh sĩ cầm mâu không cho ai tới gần ở xa xa, bởi vì Đào Mãn Vũ dính líu đến Đổng Trác quá sớm, đã quấy rầy tính toán, vội vàng rời thành tất nhiên là không ổn, nhưng mặt sưng cứng rắn lưu lại trong thành thì lại càng chẳng khác gì dùng hai tay dâng nhược điểm lên cho người khác, việc Từ Kiêu muốn tự mình tìm cựu tướng quân Bắc Lương kia thì chỉ có thể tạm thời gác lại, hắn đã chọn cái ít tệ hơn trong hai cái tệ, xem như tán gẫu để tự giễu thì rốt cuộc vẫn có chút tiếc nuối.
Từ Phượng Niên đang muốn xoay người đi xuống đầu thành, thì thấy một hán tử lôi thôi nằm ở trên một gò tường ngủ say phơi nắng nỉ non vài tiếng, người này nghiêng người một cái mắt sắp lăn xuống tường thành, may mà là ngã vào trong tường, Từ Phượng Niên thấy cũng không hỗ trợ, hán tử say rượu ngã một cái tỉnh lại thì điều đầu tiên không phải là cảm may mắn vì mình giữ được một mạng, mà là cẩn thận từng li từng tí vuốt ve hồ lô rượu treo bên hông, lúc này gã mới ngẩng đầu mờ mịt nhìn xung quanh, thấy người lạ là Từ Phượng Niên thì trở nên thờ ơ.
Tửu quỷ mặt đầy râu quai nón dựa vào đầu tường, ngửa đầu uống một ngụm rượu mạnh, ngâm nga một khúc Bá Vương Tá Giáp giọng Bắc Lương, khoan thai tự đắc, một gã tôi tớ thân hình cao lớn nhưng còng lưng mặc trang phục hán tử chạy chậm lên đầu thành, trong tay bưng bầu rượu, thấy Từ Phượng Niên thì sát vai mà dừng bước, im lặng không lên tiếng đổ đầy rượu mới vào bầu rượu cũ chỉ còn hơn phân nửa cho chủ tử , nô bộc là kẻ có diện mạo một mắt gà chọi đáng thương.
Hán tử nửa say nửa tỉnh móc từ trong lòng ra một thanh chủy thủ khảm nạm minh châu trên chuôi, tự mình cạo râu, vừa làm vừa liếc mắt nhìn Từ Phượng Niên, giơ tay ra chỉ chỉ về phía Treo Kiếm Các, đĩnh đạc mà mắng chửi : "Tiểu hậu sinh, nhìn cái gì mà nhìn, năm đó lão tử mang theo hai thanh kiếm đến Phi Hồ thành, một thanh Chúc Long treo ở trong các, một thanh bán cho Thành Mục phủ kiếm được ngàn lượng vàng, ngươi dựa vào cái gì mà dùng ánh mắt nhìn tửu quỷ nhìn lão tử?"
Người hầu là một người câm, nhìn khẩu hình chủ tử, liền biết lại sắp gặp rắc rối rồi, vội vàng xoay người về hướng Từ Phượng Niên thở dài tạ lỗi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT